Mệ Hường Thuyền là con trai thứ 5 của bà thứ nhất, bà này mất lúc mệ 15 tuổi, bà mẹ kế tiếp tục nuôi dưỡng. Bà kế có cháu gái gọi bằng dì ruột, thì gả cho Mệ Hường. Mệ từng đậu thủ khoa ở trường quốc tử giám. Mệ làm quan được một thời gian, nhưng buồn chán vì con gái duy nhất chết lúc 4 tuổi, rồi kế đến là 2 con trai sinh đôi chết vừa lúc lọt lòng mẹ. Đến đời vua Đồng Khánh, mệ được mời vào triều đình làm việc nhưng thấy cảnh hai ông Nguyễn Văn Tường và Tôn Thất Thuyết lộng hành trong Triều, thì mệ lại cáo bệnh mà xin về nhà đi tu ở Chùa do mệ sáng lập và đặt tên là Chùa Thiên Hòa. Lúc ấy mệ có 3 con trai là Ưng Lang, Ưng Đệ và Ưng Trạo.
Thời gian ở Chùa, mệ Hường Thuyền có dịp gặp gỡ và đàm đạo với Giám mục Lộc (Caspar), cho nên cả gia đình mệ theo đạo Công giáo, chịu phép rửa tội vào năm 1892 tại nhà thờ Phủ Cam. Mệ bị triều đình chất vấn vì nghi ngờ mệ được Pháp chuẩn bị ngôi vua, nhưng mệ trả lời theo đạo Công giáo chỉ vì tin đạo. Vì vậy mà Tôn Nhân phủ cắt mất bổng lộc 2 năm, giáng tước Công tử xuống hàng Tôn thất. Sau khi vợ mất, mệ đi tu dòng Phước Sơn ở Quảng Trị, nhưng bị nhiễm bệnh sốt rét mà phải trở về gia đình. Cuối đời, mệ sống với gia đình của người con út là Ưng Trạo. Mệ qua đời vì bệnh ung thư cuống họng, vào ngày 5/11/1920, thọ 68 tuổi. |